Thứ Năm, 10 tháng 1, 2019

Lu Hà Và Hà Thượng Nhân Chùm 1


Danh Vẫn Ở Đời
hoạ thơ Hà Thượng Nhân

Phù vân mộng ảo từng giờ
Luật trời đã định chẳng chờ đợi ai
Hành hương thơ bước đường dài
Thiên thu vạn cổ mấy bài chẳng quên
Danh người hậu thế ghi lên
Dù ông chẳng muốn cái tên lưu truyền!


8.11.2009 Lu Hà



Hồn Bác Ở đâu
hoạ thơ Huệ Thu: Khóc Hà Thượng Nhân

Vầng trán phong sương đã ngả màu
Người về cực lạc hết thương đau
Thượng Nhân đi hẳn còn lưu lại
Thu Huệ ngồi đây khóc bể dâu
Thi bá một thời bao luyến nhớ
Văn chương để lại ngọc trân châu
Trăm năm ra thế ồ nhanh thật
Hồn bác bây giờ đang ở đâu?

12.10.2011 Lu Hà




Kính Bái Hương Hồn
hoạ thơ Hà Thượng Thân

Con cháu sinh ra được mấy người
Bồi hồi kính cẩn một giây thôi
Tiên sinh đi hẳn còn lưu lại
Một tấm lòng son với đất trời

Văng vẳng lời thơ dạ rối bời
Để người dương thế hận chia phôi
Còn đâu sớm tối nghe ai nói
Thi sĩ người ơi! Mộng rã rời....

Áo trắng ai kia vắng cuộc đời
Vành tang rỏ lệ nước mưa tuôn
Bạn bè con cháu đi đưa tiễn
Một dải tình thơ đến cổng trời...

13.10.2011 Lu Hà




Kính Chúc Thi Sĩ Hà Thượng Thân

Nhân thế sinh ra ở cõi đời
Phong lưu văn bá bậc thi thời
Thượng Nhân để lại bao vương vấn
Một tấm lòng son với đất trời

Văng vẳng lời thơ dạ rối bời
Năm canh rầu rĩ hận chia phôi
Giang sơn chìm đắm vào tay giặc
Thi sĩ người ơi! mộng rã rời....

Chín mươi tuổi hạc xưa nay hiếm
Kẻ sĩ trong đời có mấy ai
Sau trước phụng thờ tròn nghiã cả
Dù cho mưa bão chẳng phôi phai

Cháu có mấy lời thăm hỏi Bác
Phúc như Đông Hải thọ Long Sơn
Bình an vui vẻ hồn cao vọng
Tiếng nhạc thơ bay khúc khải hoàn

4.9.2010 Lu Hà




kính Điếu Bác Bài Thơ
cảm tác từ thơ Lâm Thu Hà

Cháu kính điếu bài thơ viếng bác
Vầng trăng thu tan tác chia ly
Bác ơi! Sao vội ra đi
Muà thu gió mát lá rơi cuối muà

Sức bác yếu mái đầu râu bạc
Hà Thượng Nhân tuổi tác càng cao
Trăm năm một thoáng là bao
Hồn thơ trăn trở dạt dào biển khơi

Thuở oanh liệt một thời còn nhớ
Chống tà ma bạo chuá hung đồ
Giang sơn tiên tổ đồng bào
Cơ đồ tan nát lửng lơ tro tàn

Thành cát bụi xác thân tan rưã
Hỡi linh hồn bất tử không phai
Chủ thần còn muốn đầu thai
Làm người hữu ích trần ai vui vầy?

Cháu thương khóc một ngày năm ấy
Ông về trời lòng cháy dạ thiêu
Muà thu quang cảnh tiêu điều
Còn đâu ông cháu sớm chiều bên nhau

Cũng ăn được trung thu lần cuối
Rồi ra đi chẳng kịp chia ly
Hồn mê qua ải âm ty
Hay đi nẻo khác đắng cay muồn phần

Cháu cũng biết trần gian đau khổ
Hồn thi nhân đắc đạo tu tiên
Tuổi già giải thoát ưu phiền
Qua bờ bến giác tìm miền phiêu diêu!

13.10.2011 Lu Hà




Lòng Biển
hoạ thơ Hà Thượng Nhân

Nỗi niềm em dấu trong thơ
Bao nhiêu hoài niệm ước mơ cho đời
Tôi nay lòng dạ bời bời
Bóng chiều đã ngả rượu mời nào say
Em còn sầu muộn đắng cay
Trần gian xuôi ngược đêm ngày điểm tô
Sáng ra tỉnh mộng là thơ
Tôi đi mang cả cuộc cờ dở dang
Thế thời lịch sử sang trang
Ngoài trời quan tái lá vàng trở thu
Trăng lên chênh chếch mái lầu
Soi người thiếu phụ bên cầu lệ trôi
Tình thơ tôi gửi lại đời
Men say nào ấm lòng tôi bây giờ
Hồn tôi náo nức cho thơ
Nghe như rỏ lệ đêm mưa dòng dòng
Đầm đầm lã chã ra sông
Theo dòng biển cả trong vòng chiêm bao

8.11.2009 Lu Hà




Hồn Chinh Nhân
chuyển thể thơ xướng hoạ cuả Tuyền Linh & Hà Thượng Nhân & Huệ Thu
" Hành Tuổi Sáu Mươi "

Ồ cũng sắp lục tuần rồi nhỉ
Đọc Tuyền Linh lại nhớ Chưởng Môn
Lý Thu xóm củi Sài Môn
Đàn anh đàn chị tâm hồn thơ văn

Rót chén rượu tinh thần thống khoái
Ngót sáu mươi tê tái đoạn trường
Vui chi giặc giã biên cương
Chi Lăng ải Bắc Hồ trường ngâm nga

Nguyễn Bá Trạc chia sầu bạn hữu
Lá vàng rơi cổ độ trăng soi
Trập trùng sóng gió biển khơi
Người đi kẻ ở lệ rơi mấy hàng

Không nhìn lại bóng gương ta đó
Cũng biết thưà nưả lão nưả ông
Pha tiêu tóc muối vô thường
Hỏi cung tài mệnh muà sương gió luà

Lại gặp cảnh nàng Kiều lận đận
Phận má hồng bạch diện thư sinh
Chàng Kim tủi hận trời xanh
Tố Như ngọn bút đầu nhanh uá tàn

Hơn chín chục Thượng Nhân thiên cổ
Kià Huệ Thu liễu yếu đào tơ
Thướt tha yểu điệu làn thơ
Tuyền Linh mây gió ngẩn ngơ sớm chiều

"Bất tri tam bách dư niên hậu"
Thiên hạ rồi đây có nhớ không?
Mưa thu ướt đẫm canh trường
Núi Hồng họ Nguyễn bốn phương anh hùng

" Đa tình tự cổ năng di hận "
Gợi nguyệt cầm buông giận chán chường
Nhân sinh món nợ vấn vương
Bạch am lều cỏ Thú Dương lánh đời

Ai từng vuốt mắt người chiến sĩ
Nền cộng hoà hấp hối bi thương
Xót xa mộng ảo hí trường
Giờ đây gác kiếm náu nương phận già

Căn gác lạnh nhìn sao trời rụng
Lòng còn vang tiếng gọi non sông
Bồi hồi tiếng quạ kêu sương
Canh gà Thiên Mụ tiếng chuông u hoài

Rừng phong đã mấy hồi thay lá
Cổ lai hy bạn cũ mấy ai
Hoa cau hoa bưởi nhạt mùi
Mẹ con tấm cám ngậm ngùi mưa rơi!

Ngẩng đầu dậy nưả đời chinh chiến
Miễn rằng ta chẳng thẹn với lòng
Nghèo không vẩn đục dòng trong
Nước sông cuồn cuộn Cửu Long sóng trào

Sáu mươi bó tuổi già sắp đến
Chuyển thể thơ nghĩ phận đàn em
Bao nhiêu tâm sự nỗi niềm
Đăm chiêu tư lự êm đềm hoàng hôn

Màn đêm đến ánh đèn hiu hắt
Đọc thơ người ruột thắt tim đau
Tiên sinh vãn cảnh nơi đâu?
Hỡi ngài trung tá cộng hoà miền Nam?

Thân lưu lạc tháng năm buồn tủi
Hận nước nhà tàn lụi phôi phai
Khổ đau dưới gót độc tài
Ba Tàu bành trướng canh dài đêm thâu!

15.10.2011 Lu Hà



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét