Thứ Tư, 29 tháng 11, 2017

Thơ Tình Chùm 273

Cúc Vàng Cỏ Dại

Cứ mỗi bận thu về gió thoảng
Để hồn Thu bảng lảng phương nao
Lá vàng tan tác lao xao
Trời xanh nhỏ lệ nghẹn ngào xót đau...

Bao kỷ niệm vùi sâu hố thẳm
Bỗng xới cào ảm đạm màu thu

Còn đâu anh đã qua cầu
Xa em biền biệt bể dâu đoạn trường...

Anh có biết cho lòng luyến ái
Gió thu luà tê tái hoàng hôn
Bên song cưả sổ vương buồn
Sợi dây huyền ảo kéo hồn em bay...

Tiếng chuông đổ vơi đầy non nỉ
Đan lưới sầu trăm mối ngổn ngang
Tơ hồng sợi chỉ ngỡ ngàng
Oan khiên tiền định bẽ bàng tình em...

Còn chi nưã êm đềm tuổi mộng
Tiếng ai hò vang vọng chìm sâu
Giờ đây còn những mảnh sầu
Tình thơ man mát đượm màu khói sương...

Khung trời cũ chiều thu cõi nhớ
Cánh đồng hoang cổ độ trăng soi
Nấm mồ tình ái anh ơi!
Cúc vàng cỏ dại xa xôi ngàn trùng...!

cảm tác thơ cuả Mai Hoài Thu: Màu Khói Sương
18.10.2012 Lu Hà



Dở Dang Má Hồng
tặng Thimyngoc Huynh

Nàng Mỹ Ngọc mắt xanh biêng biếc
Kiều gia trang nuốc tiếc tuổi xuân
Phù dung một đoá hương trần
Chu Du phóng hoả thuỷ thần thất kinh

Gia Cát Lượng gian manh quỷ kế
Bài cổ phong tự chế lưà ai?
Đông Nam gió thổi canh dài
Chim muông tan tác đền đài thảm thương

Đại đô đốc Lư Giang thiên cổ
Mỹ Chu Lang vì vợ liều thân
Để người chọc tức ba lần
Ba mươi sáu tuổi trăng ngàn gió mây

Hồn Nhị Kiều đắng cay Mỹ Ngọc
Trách Khổng Minh trói buộc Chu Lang
Than ôi! Xích Bích Đà Giang
Trời xanh thăm thẳm dở dang má hồng...

Thân bồ liễu tha hương Úc Quốc
Đò sang ngang lỡ bước xuân Kiều
Chiều thu quang cảnh tiêu điều
Sáng ra thảng thốt chim kêu não nùng

Buồn ẻo lả soi gương chán nản
Cuộc bể dâu lận đận giai nhân
Bài thơ chan chưá nồng nàn
Đêm qua nhập mộng muôn vàn nhớ nhung...!

19.10.2012 Lu Hà



Giấc Mộng Vàng
tặng Thimyngoc Huynh

Ô hay như thể Tiểu Kiều
Chu Du mệnh yểu tiêu điều khổ đau
Để rồi lại có ngàn sau
Luân hồi Mỹ Ngọc dãi dầu gió mưa

Duyên tình mộng ảo xa xưa
Trầm luân bể khổ đâu thưà ái ân
Gặp nhau trong cõi trần gian
Anh hào thục nữ muôn vàn thiết tha

Kià ai như thể Lu Hà
Ngậm ngùi cung Quảng Hằng Nga tủi sầu
Trong mơ lạc bến giang đầu
Hồn say dan díu chân cầu nỉ non

Nghe lòng sóng dội đòi cơn
Phong tình cổ hận lệ tuôn đôi hàng
Hồng nhan bi lụy bẽ bàng
Nưả đường đứt gánh dở dang đoạn trường

Hàn huyên chuyện chưả hết chương
Tiếng gà eo óc gió đông lạnh lùng
Giật mình bịn rịn lưng chừng
Mùi hương thoang thoảng hoa rừng còn vương...!

19.10.2012 Lu Hà



 Ghen Tuông Hờn Giận

Tình không độc dược sao say đắng
Muà thu về bảng lảng trời mây
Lòng em cơn gió thoảng bay
Mùi hương tàn nhẫn ngón tay phũ phàng...

Em đâu biết ngổn ngang chồng chất
Hồn thơ anh ngây ngất gió mây
Mê man vóc ngọc đuôi mày
Đôi chân lãng tử dấu giầy tha hương

Đường anh bước thê lương sỏi đá
Suối tuôn dòng lệ nhỏ mắt cay
Hoàng hôn thấm ướt vai gày
Dửng dưng em chẳng vốc đầy bàn tay

Anh đưa tiễn lắt lay tà áo
Màu tím cà từ thuở chiêm bao
Lời thề không trói buộc vào
Có nghe nức nở nghẹn ngào trời sao

Ngày em đến dạt dào xanh bóng
Lúc em đi ảo vọng chua cay
Má hồng phảng phất thơ ngây
Hàng mi sương xuống tràn đầy yêu thương...

Hồn gói trọn vấn vương trong gió
Mắt nhìn nhau tà luạ thu phai
Thở than trăn trở canh dài
Bơ vơ dĩ vãng tương lai mịt mù...

Hương kỷ niệm nhạt nhoà năm tháng
Giận bình minh hận nắng hồng xuân
Hờn ghen chi đám tro tàn
Kề môi áp má tình nhân xa vời...

Đêm hợp cẩn nụ cười vỡ mộng
Đuốc hoa mê sung sướng tân hôn
Gượng thay một cặp linh hồn
Không chung nhịp đập cô đơn cõi lòng

Đừng thầm trách dòng sông không biết
Cả vầng trăng thảm thiết âu sầu
Trời sao em đuổi về đâu?
Không gian ghẻ lạnh biển sâu trập trùng

Ghen lộng lộn hãi hùng biển cả
Cơn sóng cuồng thịnh nộ trần ai
Hôm nào còn dưạ bờ vai
Chiều thu sương đọng nét dài mi cong...!

cảm tác từ thơ Đinh Hùng: Hờn Giận
19.10.2012 Lu Hà



Cười Trong Gió Thoảng

Thu vẫn thế thu qua thu lại
Thu đã về em thấy thu chưa?
Huyệt sâu đất đã thấm mưa
Sông Tương lạnh ngắt gốc dưà quạnh hiu...

Đường  mơ tưởng liu riu cỏ dại
Tôi mải tìm thu mấy bưã nay
Tìm trong thao thức vơi đầy
Ngắm chờ trăng xuống yêu thay mộng đời...

Rồi còn nưã trái đồi héo uá
Lá hết xanh tầm tã ưu sầu
Viễn hoài xa cách em lâu
Buớm hoa xơ xác nương dâu mịt mù...

Rừng vắng vẻ căn lều trống trải
Bóng chiều tà tê tái đài trang
Cảm thương hương sắc võ vàng
Nụ cười trong gió bẽ bàng hoàng hôn...

Làn thu thủy vương buồn quan ải
Biển rưng rưng ngấn lệ vòng quanh
Nhớ rằng đôi mắt em xanh
Phương trời thu gửi đan thanh dáng Kiều...!

cảm tác thơ Đinh Hùng: Nụ Cười Thương Nhớ
19.10.2012 Lu Hà




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét