Thứ Năm, 11 tháng 8, 2016

Chùm Thơ Tình Dài 57

Thuận Dòng Hoa Tươi
tặng Tam Nguyên làm kỷ niệm bài thơ

Tam Nguyên ơi hỡi Tam Nguyên
Ngaị chi con gái còn men phấn hồng
Lu Hà hồn lạc bến sông
Cung trăng thơ thẩn vấn vương thế trần


Tuy rằng mấy chục muà xuân
Vòng quay nhân thế nồng nàn cô ơi!
Cành khô lá rụng tả tơi
Đâm non chồi mới bồi hồi lòng ai?

Kiếp sau ta lại đầu thai
Kiếp này dấm trước tuyền đài nỉ non
Xưa kia chan chưá nguồn cơn
Phải lòng cô gái mưa tuôn sớm chiều

Ngàn năm vằng vặc trăng thu
Mây vàng bảng lảng bên bờ tương tư
Dập dìu Tư Mã Tương Như
Văn Quân thuở ấy bây giờ Tam Nguyên

Bồng lai tiên cảnh thiên nhiên
Hai chàng Lưu Nguyễn cùng tiên vui vầy
Đào nguyên lạch nước đắm say
Nhìn về hạ giới đắng cay bội phần

Tam Nguyên từa tựa Thái Chân
Để chàng Từ Thức bần thần ngẩn ngơ
Nụ cười như thể trăng sao
Bên bờ biển gọi dạt dào tình quê

Trai hùng dặm nẻo sơn khê
Đi xa lại nhớ đường về tìm ai
Dù cho một thế kỷ dài
Luân hồi trôi nổi ngại gì Tam Nguyên

Yên tâm ván sẽ đóng thuyền
Ông tơ bà nguyệt se duyên chỉ hồng
Trăm năm một thoáng quay vòng
Không gian vũ trụ thuận dòng hoa bơi

Rồi đây sẽ có trên đời
Một đôi trai gái bồi hồi oa oa....!

16.12.2011 Lu Hà

Trái Đào Thu Bay
tặng Lý mỹ Dung

Dung đẹp chẳng khác tiên nga
Đường cong gợn sóng ngọc ngà lâng lâng
Hồn mơ vào cõi thiên đàng
Ngưu Lang Chức Nữ dở dang đoạn trường

Nghe em kể chuyện quê hương
Lòng anh rầu rĩ thảm thương nỗi niềm
Trăng lên vằng vặc vương thềm
Cỏ cây lay động từng đêm hồn về

Cùng em ân ái tỉ tê
Trần gian khổ hạnh dầm dề gió mưa
Tối ngày tất bật bù đầu
Cha em mất sớm cỏ rầu héo hon

Chưá chan giọt lệ sầu tuôn
Em trai ăn học tâm hồn thơ ngây
Tuổi đời con gái từng say
Tình yêu trắc trở đắng cay nỗi lòng

Thương em cá nước xuôi dòng
Bọt bèo trôi nổi biển Đông sóng gào
Ở nơi viễn xứ nghẹn ngào
Kiếp nào gặp lại trái đào thu bay

Để anh có dịp tỏ bày
Rằng anh cũng thế vơi đầy nỉ non
Nhớ mong vạn kiếp bồn chồn
Ta bà sáu nẻo nguồn cơn dạt dào

Đầu thai gặp lại chốn nào
Như chim liền cánh như hoa liền cành
Trên trời có đám mây xanh
Ở giưã mây trằng viền quanh Dung - Hà!

14.12.2011 Lu Hà




Chân Tình Muội Muội

Cám ơn muội đã tặng khen
Lòng huynh chan chưá ưu phiền cũng tan
Mười giờ sáng nở chiều tàn
Trúc mai lan huệ nồng nàn mến yêu

Có cô thục nữ mĩ miều
Tóc mây một giải yêu kiều thướt tha
Trên trời có đám mây ngà
Xung quanh mây trắng la đà ngẩn ngơ

Bưóm ong dìu dặt xôn xao
Rằng cô họ Nguyễn thì thào vàng anh
Nghiêng nghiêg mái tóc xanh xanh
Nụ cười tươi mát lòng huynh dạt dào

Bao giờ cho đến bao giờ
Thuyền tình theo lái bến đò đợi em
Trở trăn ôn lại nỗi niềm
Tình huynh nghiã muội êm đềm chiều thu

Bồ đào mĩ tỉu canh thâu
Sáo đàn nhạc nhị đủ chầu bát âm
Văn thơ lai láng từ tâm
Trái tim nóng bỏng tình thâm bao đời

Mênh mông biển cả trùng khơi
Bọt bèo trôi nổi ta thời gặp nhau
Hàn huyên ta chụm mái đầu
Như loan cùng phượng chân cầu thuở xưa

Phuợng cầu Tư Mã Tương Như
Tỉ tê thánh thót như sầu như mưa
Sóng dâng cuộn cuộn giang đầu
Ca ca muội muội mấy muà héo hon

Nhớ nhung biển cả nguồn cơn
Cánh thơ run rẩy trào tuôn nghẹn ngào
Bây giờ đào  nở xuân chào
Yến oanh thổn thức má đào ngẩn ngơ

Hũu duyên tương ngộ ai ngờ
Nhưng mà mệnh số lạc vào cung mê...

16.12.2011 Lu Hà




 Thiếu Phụ Nhớ Chồng

Trăng vàng bảng lảng bên song
Tàu tiêu nhỏ giọt vấn vương bụi hồng
Nhớ ngày bịn rịn bên sông
Chàng đi ải Bắc nỗi lòng thiếp mong

Đất trời ảm đạm mênh mông
Bóng chàng biền biệt theo dòng nước trôi
Ngậm ngùi giọt lệ đầy vơi
Thiếp tôi ruột đứt tả tơi thế này

Một năm là bấy nhiêu ngày
Buồng the lạnh lẽo đắng cay ưu phiền
Biệt ly sầu tưởng triền miên
Nguyện làm mây phủ lạc miền non cao

Trăng soi giưã biển năm nào
Bay qua bay lại nghẹn ngào nỉ non
Má hồng chỉ thắm môi son
Lược gương biếng trải giận hờn chi nhau

Chàng đi cỏ mọc chân cầu
Mà nay héo uá trắng màu hoa mai
Trăm hoa thức nở xuân dài
Giục người vội vã trần ai tủi sầu

Muối tiêu điểm nhẹ mái đầu
Gối loan vàng uá nhạt màu chỉ thêu
Nỗi buồn choán hết cô liêu
Hoa kia rưã nát tiêu điều hoàng hôn

Con chàng nay đã lớn khôn
Hỏi cha sao vắng lệ tuôn mấy hàng
Cuộc đời chinh chiến phũ phàng
Nấm mồ vô chủ ngỡ ngàng khách qua...

Con chim khách gọi trái nhà
Bơ vơ khói toả còi tàu dần xa
Giờ này chẳng biết ở đâu
Cầu xin phúc đức ông bà tổ tiên!

16.12.2011 Lu Hà




Trượng Phu Ở Đời

Bạn vàng tri kỷ Thiết Hùng
Tâm hồn hội ngộ mấy hàng thơ bay
Thơ tình ngây ngất trời mây
Ái ân muôn thuở hây hây má hồng

Cuộc đời như một dòng sông
Mê man chảy maĩ thiên bồng đảo hoang
Sáng ra tỉnh dậy bàng hoàng
Rằng ta trật khất trên giường lẻ loi

Buồn rầu lên mạng nghé coi
Mấy nàng tiên nữ lả lơi trăng vàng
Gặp người quân tử khẽ khàng
Se duyên bởi sợi xích thằng chàng ơi!

Chàng đừng rầu rĩ làm chi
Tối nay nhập mộng ở nơi cuối trời
Thuyền tình lộng gió ra khơi
Trăm năm có biết duyên gì hay không?

Nguyễn Du ảo não cô phòng
Thương Kiều bạc mệnh cõi lòng xót xa
May thay lại có Lu Hà
Phong tư đạo mạo trượng phu ở đời

Hồn thơ tầm tã chơi vơi
Hàng hiên thánh thót mưa rơi ào ào
Đầm đià nhỏ lệ tuôn châu
Thái Chân Ngọc Nữ Hắng Nga ngậm ngùi

Thiết Hùng cảm ngộ sụt sùi
Khách tình chiếc bách dập vùi biển sâu...

16.12.2011 Lu Hà





Tình Qua Nghiã Lại

Tình qua nghiã lại cũng phiền
Huynh huynh muội muội tơ duyên lỡ rồi
Mỗi người ở một phương trời
Trùng dương dặm thẳm biển khơi mịt mù

Cung mê lạc nẻo đường xa
Đất trời thăm thẳm biết đâu mà tìm
Lang thang theo dấu chân chim
Nhìn ra bốn bể cá chìm tăm reo

Trèo lên đỉnh núi cheo leo
Vi vu gió thổi lèo tèo bông hoa
Lòng muội bát ngát chan hoà
Hoa nào sánh được mặn mà chiêm bao

Có đôi chim trắng cặp bồ
Gù gù trống mái ước mơ nhân tình
Chập chờn cánh bướm xinh xinh
Lại càng thôi thúc cho mình với ta

Xa xa có một mái nhà
Khói lam nghi ngút bóng tà tà mây
Thiên nga suối nước vui vầy
Cùng cô tiên nữ hây hây má hồng

Nàng rằng: Ra khách thập phương
Băng rừng lội suối dặm trường đến đây
Nỉ non tâm sự vơi đầy
Bao nhiêu oan ức đắng cay thế trần

Té ra gặp được người thân
Bấy lâu ân ái thở than ngậm ngùi
Cùng nhau trên mạng sụt sùi
Mây mưa tầm tã chôn vùi được sao?

Mừng mừng tủi tủi xiết bao
Ca ca muội muội thuở nào xa xưa
Không ngờ lại được gặp nhau
Vần thơ để lại Lu Hà - Thi Nguyên

Trùng phùng huynh muội tương duyên
Trải bao năm tháng muộn phiền tương tư
Hồng nhan quân tử gặp nhau
Thơ thơ phú phú rì rào suối mơ...

17.12.2011 Lu Hà



Nụ Cười Tâm Linh

Nhân tình thế thái là thường
Khác người ở chỗ tấm lòng mênh mông
Long đong trong chốn biển hồng
Ba chìm bảy nổi đoạn trường suối reo

Gập ghềnh trắc trở càng leo
Suối sâu vực thẳm gian neo xá gì?
Cũng sinh ra một kiếp người
Kẻ kia người nọ chơi vơi biển hồ

Giàu sang phú quý mịt mờ
Tranh đua kèn cưạ sương mù quẩn quanh
Báu gì một chút hư danh
Chết đi để lại hôi tanh mùi bùn

Trúc Mai Lan Huệ chưá chan
Thuyền quyên yểu điệu muôn vàn mến yêu
Một hai sớm tối chiều chiều
Vần thơ tao ngộ mĩ miều hoàng hôn

Khác nhau là bởi tâm hồn
Trẻ trung phóng khoáng bồn chồn phấn hương
Tuổi cao khí khái cương thường
Được thua hơn kém vấn vương làm gì...?

Huynh đây đâu phải cọc còi
Phong tư đạo mạo trong đời mấy ai
Càng già càng dẻo càng dai
Thanh niên trai tráng gớm thay ông này....

Phong trần bao nỗi đắng cay
Trải bao hoạn nạn càng say tình người
Thi Nguyên gặp ở trong đời
Ngàn thu hương ngát nụ cười tâm linh!

17.12.2011 Lu Hà




Hoá Thân Diệu Kỳ

Thoảng nghe như thể Đức Bà
Lâm ly đạo cốt Phật Đà giáng lâm
Tiếng lòng nhân ái từ tâm
Trong như dòng suối âm thầm reo ca...

Lâng lâng như áng trăng ngà
Thướt tha yểu điệu mặn mà Huyền Trân
Ý thơm mát mẻ trần gian
Pha màu tinh nghịch thế nhân thường tình

Huynh nào có dám bất bình
Tâm hồn thục nữ mái đầu xanh xanh
Đọc qua thấy tấm lòng thành
Hồng nhan  tri kỷ như mình với ta

Lời vàng thánh thót chim ca
Huynh đâu chối bỏ dạt dào biển Đông
Nước trong cho mối tương đồng
Xá chi nước đục má hồng chẳng phai...

Mây đen kéo xuống tuyền đài
"Tình tan nghiã tán" thở dài năm canh
Kiếp sau lưu luyến cùng cành
Như chim liền cánh trời xanh tung hoành

Chư tiên đàn hạc thiên đình
Đôi ta huynh muội chung tình hát ca
Ngọc Hoàng cảm động xót xa
Lệnh cho Nguyệt Lão xét tra duyên này...

Thưa rằng: trong sổ trần ai
Xưa kia phạm tội đoạ đầy thế dân
Tu tâm dưỡng tính thành nhân
Phật tâm trỗi dậy hoá thân diệu kỳ....!

17.12.2011 Lu Hà





Mịt Mù Khói Sương

Nhìn con nước lũ xa xa
Chập chờn sóng biển nhạt nhoà lệ rơi
Ruộng vườn tan nát tơi bời
Không nơi nương tưạ chơi vơi não nùng

Với đôi quang gánh oằn lưng
Lang thang khắp chốn bốn phương đất trời
Con còn bé lắm con ơi!
Không sách không vở không nơi học hành

Mái đầu cha vẫn còn xanh
Mẹ con trôi dạt lênh đênh chốn nào?
Mênh mông cồn cát xô bờ
Hải âu vỗ cánh mịt mờ tương lai

Đêm nằm luống những thở dài
Màn trời chiếu đất trần ai lạnh lùng
Người qua kẻ lại dưng dưng
Qua bao đồi núi trập trùng quạnh hiu

Cuộc đời tôm tép liu điu
Phù du bèo bọt dập dìu buồn trôi
Nưả lưng bát cháo cầm hơi
Cho con tất cả cuộc đời cuả cha

Tấm lòng phụ tử bao la
Vì sao nông nỗi khổ đau bốn muà
Lang thang chẳng biết đi đâu
Phương trời vô định mịt mù khói sương...

19.12.2011 Lu Hà




Thiên Bồng Muội Ơi!

Lời vàng như lóng lánh trăng soi
Như dòng nước chảy cuốn trôi bọt bèo
Ra khơi cùng vững tay chèo
Huynh huynh muội muội mấy đèo cũng qua...

Bơ vơ trong cõi ta bà
Sáu đường sinh tử biết bao luân hồi
Thuyền tình bể ái chơi vơi
Muội là cánh bướm tả tơi chiều nào...

Nhớ thương thì biết làm sao
Trùng dương dặm thẳm mịt mờ sương rơi
Lại còn mưa tuyết khắp nơi
Gặp ai cũng hỏi muội ơi! nỡ đành?

Cầu vồng toả ánh sáng xanh
Không gian vô hạn chân thành bao la
Cùng leo đến đỉnh cao xa
Mây mây biếc biếc Hằng Nga mỉm cười

Trần gian ý luyện thơ đòi
Võ công tu tập đến trời cũng kêu
Muội buồn giọt lệ yêu kiều
Muội vui hoa nở nhiễu điều giá gương

Trong như mặt nước lâng lâng
Sâu xa thăm thẳm bâng khuâng má hồng
Kiếp sau nếu được làm chồng
Năm canh dìu dặt thiên bồng muội ơi!

19.12.2011 Lu Hà






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét