Chủ Nhật, 25 tháng 12, 2022

Chùm Thơ Tình Dài Số 268

 

Hồng Nhan Bạc Mệnh

cảm xúc thơ Nguyễn Gia Thiều bài 3

 

Chiều hôm thủy mạc gió đông

Cầu sương chày nện bướm hồng tà huy

Phong trần tới cả biên thùy

Non khê rạng liễu gốc quỳ thê lương

 

Kiếp phù sinh, thấy vấn vương

Bày trò ảo hóa tang thương đá sầu

Trăm năm nào có gì đâu?

Qụa đen một nấm cỏ khâu xanh rì

 

Nghiệp duyên đeo đẳng làm chi

Đắng cay tục lụy xầm xì mỉa mai

Đỗ quyên thảm thiết bi ai

Khóc hồn Thục đế đêm dài khổ đau

 

Mùi thiền dưa muối tương rau

Nương nhờ cửa Phật nhạt màu ái ân

Đêm trăng gió mát thanh tân

Hoa đàm đuốc tuệ  giai nhân cam lòng

 

Túi da ngoại vật long đong

Hồn càng vùng vẫy giữa dòng trầm luân

Phải chăng túc trái tiền thân

Nên trời đày đọa thế trần trả vay

 

Muôn loài tạo vật cho hay

Vô tri cũng biết đắm say đèo bồng

Âm dương trống mái vợ chồng

Có đôi có cặp hóa công rõ ràng

 

Rắp ranh đào chú thênh thang

Thoát sao kiềm tỏa tuyết hằng phỉ phong

Mấy lần mà cũng chẳng xong

Trời gia cay nghiệt xiết vòng kỷ cương

 

Đạo tòng phu ấy bất thường

Một đàn nai cái thê lương trong chuồng

Đêm đêm nằm ngắm trăng suông

Mặc nhiên kẻ khác sã suồng thâu canh

 

Tấm thân bồ liễu mong manh

Chim lồng cá chậu tường thành bao quanh

Biết làm sao được thôi đành

Gỉa câm giả điếc thong manh cho rồi

 

*Nguyên tác: Cung Oán Ngâm Khúc

3.2.2019 Lu Hà

 

 

 

 

 

Hồng Nhan Bạc Mệnh

cảm xúc thơ Nguyễn Gia Thiều bài 4

 

Trách chi Nguyệt Lão xa xôi

Tơ duyên ràng buộc mấy hồi tháo ra

Lôi thôi trong cõi sa bà

Phai son lạt phấn Hằng Nga thẹn thùng

 

Xôn xao Phi Yến hoàng cung

Ơn trên sủng ái tiệc tùng truy hoan

Hải đường ngây ngất chứa chan

Mẫu đơn ngào ngạt nồng nàn sương mai

 

Nụ xuân chúm chím nét ngài

Gió đông đùa cợt gót hài thướt tha

Xiêm nghê bồng đảo mượt mà

Xênh xang dạo khúc tình ca vang lừng

 

Tây Thi ẻo lả lưng chừng

Phù Tô cuồng dại vội mừng tấm thân

Bội hoàn lấp ló bần thần

Mây mưa mấy giọt khóa xuân liễu đào

 

Mặt rồng lồ lộ khát khao

Lửa hương nồng cháy dạt dào sớm trưa

Long sàng trướng rủ say xưa

Sân chầu ngơ ngác hay chưa bướm hồng

 

Bay lên tuyệt đỉnh non bồng

Vu sơn thần nữ ngóng trông nhân hà

Ước sinh con gái mọi nhà

Vinh hoa phú quý ngọc ngà giàu sang

 

Gần xa nô nức họ hàng

Cậy nhờ lo lót rỡ ràng hiển vinh

Hoa thơm mấy độ rung rinh

Phấn rơi nhụy rữa phận mình về đâu?

 

Xe dê dẫn dụ lá dâu

Năm canh khắc khoải đĩa dầu hư hao

Xót xa giọt lệ tuôn trào

Mảnh đời cung nữ mận đào phôi pha

 

Lầu vàng gác tía vào ra

Chị em lắm kẻ thiết tha đợi chờ

Đêm xuân mưa móc hằng mơ

Ngàn hoa khoe sắc hững hờ quân vương

 

Bõ chi cười gió cợt sương

Với tay ngon mắt yêu thương cửu trùng

Gần kề xa lại não nùng

Lòng băng dạ tuyết khốn cùng khổ đau

 

Trăm chiều chải chuốt chen nhau

Thời gian phủ bụi vàng thau hoen mờ

Soi gương vách quế ngẩn ngơ

Hồ sen bóng nguyệt lờ đờ cá bơi

 

Nghìn vàng sao được nụ cười

Hỏa phong đài đốt lệ rơi đôi hàng

Than ôi họa thủy phũ phàng

Đổ thành nghiêng nước bẽ bàng vua tôi

 

Vườn Tây thánh thót mây trôi

Gác Lâm Xuân nhạc mấy hồi Đình Hoa

Dập dìu yếm thắm quần thoa

Chí tôn vời vợi một tòa thiên hương

 

*Nguyên tác: Cung Oán Ngâm Khúc

4.2.2019 Lu Hà

 

 

 

 

 

Hồng Nhan Bạc Mệnh

cảm xúc thơ Nguyễn Gia Thiều bài 5

 

Nghìn vàng sen ngó nõn nường

Đố ai mua được một trường mộng xuân

Uốn cong nhựa chảy ra dần

Cho lăn lóc đá bần thần mới thôi

 

Chau mày nguýt nguyệt mấy hồi

Mùi hương vương giả thả trôi dập dờn

Lạc loài sơn dã đòi cơn

Ngắm tranh tỷ dực chập chờn áng mây

 

Liên thành ngọc bích ngất ngây

Hoa kia bướm nọ vui vầy thỏa thuê

Lầu oanh gác phượng dãi dề

Cam lòng thất tịch mà thề bách niên

 

Trọn đời mượn tiếng thuyền quyên

Hạt mưa đài các lạc miền đắm say

Công phu cũng lắm nghề hay

Biết bao nhiêu kẻ nhúng tay thùng chàm

 

Quen rồi càng thích càng ham

Càng yêu vẻ ngọc càng tham men tình

Tưởng đâu như bóng với hình

Nguồn ân tát cạn phận mình lẻ loi

 

Tưởng đâu cá nước mặn mòi

Ra điều rẻ rúng thiệt thòi vị ương

Bình tan trâm gãy thất thường

Tấm thân bồ liễu chẳng thương thì đừng

 

No mồi cá cũng lừng khừng

Móc câu cố nhử rửng rưng mặt rồng

Ngán thay số kiếp má hồng

Cung phi tỳ thiếp đèo bồng dở dang

 

Nhớ xưa tình thiếp với chàng

Quê hương đầm ấm dịu dàng thắm tươi

Thanh mai trúc mã hoa cười

Chôn nhau cắt rốn dong chơi phố phường

 

Nào ngờ đôi ngả yêu thương

Ma đưa quỷ dụ vào đường trầm luân

Cung đàn ai oán não nhân

Dùng dằng nên để hương xuân lữa thì

 

Lụa là gấm vóc tiện nghi

Tấm thân thừa thãi còn gì mà vui

Hang sâu lòng đã chôn vùi

Phòng tiêu lạnh ngắt sụt sùi giọt châu

 

Mưa phùn gió bấc canh thâu

Lược gương bẻ nửa đĩa dầu hư hao

Gối loan ướt đẫm nghẹn ngào

Dải đông đứt đoạn má đào tàn phai

 

Bình minh ủ dột vóc mai

Chiều hôm thơ thẩn gót hài bơ vơ

Thâm khuê lạnh ngắt như tờ

Lầu Tần lã chã trăng mờ sương rơi

 

Buồn trông cửa biển ngàn khơi

Buồm ai thấp thoáng cuối trời xa xôi

Thuyền rồng hết đứng lại ngồi

Qúy Phi Hoàng hậu bồi hồi quân vương

 

Phận mình cung nữ thảm thương

Phế phi ruồng rẫy chán chường khổ đau

Ngán thay hoa bướm nát nhàu

Mây mưa quần thảo nhạt màu phấn hương

 

*Nguyên tác: Cung Oán Ngâm Khúc

5.2.2019 Lu Hà

 

 

 

 

 

Hồng Nhan Bạc Mệnh

cảm xúc thơ Nguyễn Gia Thiều bài 6

 

Đêm mong ngày nhớ hoài vương

Năm canh sáu khắc cố hương sụt sùi

Bóng đèn u tịch ngậm ngùi

Ngoài sân giá lạnh đất vùi dế giun

 

Chuông rền chớp giật mưa phun

Ngó qua song cửa mây đùn non xa

Còn đâu xiêm áo thướt tha

Nương thân vách quế xế tà tịch dương

 

Bởi tay Nguyệt Lão chủ trương

Chẳng xe thì chớ chân giường cột dây

Chim lồng cá chậu đọa đầy

Thâm nghiêm kín cổng tường xây lối về

 

Ngẩn ngơ nuối tiếc đê mê

Xuân đào năm ngoái tràn trề yến anh

Chim khôn cúc trái trên cành

Còn đâu cảnh cũ năm canh não nề

 

Hoa vầy ong bướm chán chê

Ký sinh vô vị dầm dề hóa công

Hoàng hôn rèm rủ phòng không

Đốt lò hương khóc mênh mông khói sầu

 

Bực mình muốn đạp gác lầu

Vầng trăng cô quạnh bóng câu muộn màng

Ôm cầm gảy khúc trễ tràng

Đông ri thảo mộc dở dang khối tình

 

Hiên tây ảm đạm điêu linh

Quảng Hàn hiu quạnh một mình Hằng Nga

Vén mây ngó khắp sơn hà

Cuốc kêu khắc khoải gia gia nhớ nhà

 

Oán hờn thay phận đàn bà

Dốc bình phấn mốc tiếng gà ỉ ôi

Da nhăn nhưng vẫn cố nhồi

Son khô móc cặn đứng ngồi chẳng yên

 

Hết thời thong thả phẩm tiên

Tay phàm hờ hững vô duyên chán chường

Vắng tanh hơi lạnh thê lương

Chênh vênh kim ốc bi thương hãi hùng

 

Buồn Vì hoa rụng não nùng

Soi gương biếm họa tận cùng khổ đau

Vân mồng ai biết trước sau

Hồng trần phủ bụi vàng thau lu mờ

 

Lân tinh đom đóm dật dờ

Nấm mồ vô chủ xác xơ bướm vàng

Bon chen quyền quý cao sang

Mỉa mai giấc mộng phũ phàng Nam Kha

 

Gốc hòe đàn kiến vào ra

Đêm vui ngắn ngủi xót xa kiếp người

Phấn son xiêm áo tả tơi

Phù dung bèo bọt về nơi bến nào?

 

Buồn trông cánh nhạn lao xao

Phong thư nhắn gửi sa vào vườn hoa

Kinh đô rơi lệ nhạt nhòa

Thương chàng Tô Vũ máu hòa sữa dê

 

Buồn nghe ngọn gió sơn khê

Vương Tường khăn lụa não nề bắc phương

Tỳ bà gảy khúc hoài hương

Hồng nhan bạc mệnh đoạn trường biệt ly

 

Phong tình cổ hận Kiều nhi

Ba chìm bảy nổi tương tri luống sầu

Chị em cam chịụ cơ cầu

Trải qua bao cuộc bể dâu não lòng

 

*Nguyên tác: Cung Oán Ngâm Khúc

6.2.2019 Lu Hà

 

 

 

 

Hồng Nhan Bạc Mệnh

cảm xúc thơ Nguyễn Gia Thiều bài 7

 

Dấn thân phù thể long đong

Mây trôi bèo dạt xuôi dòng trần ai

Ngây thơ nào biết chông gai

Oán hờn mang xuống tuyền đài thảm thê

 

Cao lương ngũ vị ê chề

Thà rằng thanh đạm hoắc lê ngọt bùi

Đời hoa lỡ để dập vùi

Biết đâu thảm họa sụt sùi khổ đau

 

Tiết trinh hương nhụy nát nhàu

Mỉa mai dải kết bạc màu phu thê

Chi bằng mộc mạc thôn quê

Đàn con ríu rít tràn trề xuân thu

 

Giai không tứ đại tình thù

Nương nhờ cửa Phật ngao du hải hà

Còn hơn lầu phượng gác ngà

Hoàng hôn hiu hắt xế tà tịch dương

 

Ngẩn ngơ ngắm bóng trên tường

Ngọn đèn leo lắt xuân hương lỡ thì

Nhủ lòng mai trúc đền nghì

Kiếp sau hẹn gặp tương tri quê nhà

 

Thuở còn hoa bướm đôi ta

Gần kề lối xóm mặn mà chứa chan

Dập dìu oanh yến nồng nàn

Nông phu vạm vỡ bần hàn kể chi

 

Ngờ đâu mặt sắt đen sì

Quan quân tuyển chọn cung phi xa gần

Thướt tha yểu điệu mỹ nhân

Thần dân háo hức quần hồng phổng phao

 

Sân rồng ngự uyển xôn xao

Trăm hoa khoe sắc bướm đào phởn phơ

Quân vương mệt mỏi sững sờ

Với tay vài nụ bơ vơ má hồng

 

Trà chuyên nước nhất phòng không

Năm qua tháng lại cỏ bồng héo hon

Đỏ hoe con mắt mỏi mòn

Chích chòe nhảy nhót véo von trêu đùa

 

Ai thương cái gái già nua

Ăn no vô vị còn thua mái gà

Cần chi mát mẻ lụa là

Đêm sương rầu rĩ túi da đầm đìa

 

Tốn công tỉa tót trau tria

Thầm quầng hốc mắt vằn tia máu bầm

Giọt hồng băng thấm lâm dâm

Giải sầu ca tiếu âm thầm châu sa

 

Niềm riêng tưởng nhớ quê nhà

Còng lưng chống gậy mẹ cha dối già

Nhỡ khi trời đất chia lìa

Nào ai đắp mộ dựng bia bên rừng

 

Mặt rồng sao vẫn rửng rưng

Tưởng trong gang tấc lưng chừng dở dang

Hẩm hiu cay đắng phũ phàng

Nửa đêm gà gáy mơ màng giao hoan

 

Ước ao chung gối Trần Đoàn

Bõ công khao khát nồng nàn ái ân

Làm cho bủn rủn toàn thân

Lúc nghiêng khi ngửa trống quân liên hồi

 

 Bàn đèn chiến đứng lại ngồi

Uốn lưng cho khéo con mồi cắn câu

Ngày mai quên cả buổi chầu

Canh ba giờ tý đĩa dầu hư hao

 

Bình minh gà gáy lao xao

Giơ tay quờ quặng nghẹn ngào lệ rơi

Vắng tanh kim ốc chơi vơi

Mấy năm chờ đợi rã rời long nương

 

Ngó lòng dẫu bẻ tơ vương

Sen vàng vẫn đó nõn nường còn đây

Nhớ thời chén ngọc vơi đầy

Loan bồng phượng bế vui vầy canh thâu

 

Mà nay đại bác thần châu

Cách xa mấy bước người đâu xa vời

Nhồi son chát phấn gọi mời

Ngày đêm hy vọng tiếng cười năm nao.

 

Xin hết

*Nguyên tác: Cung Óan Ngâm Khúc

7.1.2019 Lu Hà

 

 

 

Trung Hiếu Nghĩa Hiệp

cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 1

 

Truyện Tây minh từng trang máu lệ

Đĩa dầu hao kể lể nguồn cơn

Chéo ngoe bốn biển oán hờn

Nhân tình thế thái chập chờn thế gian

 

Trai trung hiếu khôn ngoan hiển hách

Gái đoan trang tiết hạnh trau mình

Có người nhân đức thánh linh

Sớm sanh con trẻ thông minh hơn người

 

Lục Vân Tiên đất trời thăm thẳm

Chuyên học hành mười sáu tuổi xuân

Sôi kinh nấu sử tinh thần

Võ công thâm hậu xa gần ngợi khen

 

Ba mươi sáu ban truyền côn cước

Ai dám bì thao lược anh hào

Sân Trình cửa Khổng lao xao

Tao nhân mạc khách đằng giao non bồng

 

Qủy Cốc Tử tinh thông dạy dỗ

Bậc tôn sư do dự tần ngần

Triều đình mở hội long vân

Cho con xuống núi lập thân buổi này

 

Danh rạng rỡ tiếng thày sáng chói

Chí làm trai trong cõi người ta

Nhưng trong khí tượng còn xa

Thiên cơ chẳng dám nói ra vội vàng

 

Thày xem quẻ khoa tràng trắc trở

Nên cho hai đạo chú phòng thân

Cẩm nang nhật nguyệt tỏ dần

Hết cơn bĩ cực tới phần thái lai

 

Phía trước mặt chông gai vực thẳm

Cuộc bể dâu thê thảm bi ai

Phong ba bão táp dằng dai

Hang hùm nọc rắn đường dài trầm luân

 

Con phải quyết dấn thân cát bụi

Dù cô đơn buồn tủi xót xa

Vùng lên chống chọi yêu ma

Ba chìm bảy nổi quan hà dặm băng

 

Thày trở lại hậu đàng an tọa

Tiên phân vân đại họa cớ sao

Sinh nghi tâm dạ nôn nao

Thiên cơ bất khả tài nào đoán ra

 

Đường công nghiệp còn xa dằng dặc

Hay vì con đức bạc tài sơ

Mẹ cha thao thức mộng mơ

Vinh quy bái tổ chờ cơ hội nào ?

 

*Nguyên tác: Truyện Lục Vân Tiên

8.2.2019 Lu Hà

 

 

 

 

Trung Hiếu Nghĩa Hiệp

cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 2

 

Quận Đông Thành khát khao mong đợi

Mái nhà tranh vời vợi nhớ thương

Chôn nhau cắt rốn quê hương

Vườn rau ao cá vấn vương sớm chiều

 

Chàng trở lại bao nhiêu vướng mắc

Tôn sư càng thất sắc hỏi trò

Con còn có lắm mối lo

Quan san muôn dặm thăm dò hồ nghi?

 

Mới buổi sáng khoa kì bàn bạc

Trăm sự đành ký thác lời thày

Song đường tuổi hạc mây bay

Xin cho được rõ việc này ra sao?

 

Lòng sư phụ nghẹn ngào thương xót

Dắt tay trò rành rọt khuyên răn

Thiên cơ tàng ẩn dữ rằn

Lành mờ lại tỏ băn khoăn ích gì?

 

Số con lại khoa kì sắp tới

Đường công danh chới với mây lòa

Sao tinh bản mệnh nhạt nhòa

Khí âm lấn lướt lệ hòa máu rơi

 

Cõi trần thế việc đời chẳng khác

Giải Ngân Hà đối chác ngàn sao

Soán ngôi đoạt vị lao đao

Thỏ vừa lấp ló gà vào cung nga

 

Vầng trăng chiếu bao la thiên hạ

Đợi bao giờ ngục đá tiêu tan

Qúy nhân phù trợ giang san

Ra đường gặp chuột ngút ngàn cao xanh

 

Con sẽ nên công thành danh toại

Phải kiên gan phiền toái làm gi

Càn khôn xoay chuyển vân vi

Máy trời thời vận tức thì đổi thay

 

Bậc tuấn kiệt đắng cay cùng cực

Chí không phai rừng rực lửa lòng

Ngược xuôi tủi hận long đong

Giữ mình cho trọn thuận dòng khứ lai

 

Lời thày dặn chẳng sai sau trước

Ứng nghiệm dần từng bước võ uy

Vân Tiên vội vã lạy quỳ

Trời vừa ló rạng chia ly ngậm ngùi

 

Thày đưa tiễn buồn vui thách đố

Bầu Nhan Uyên Tử Lộ mang đai

Trần duyên con hãy còn dài

Quốc trung con thảo thượng đài vinh danh

 

Tiên xuống núi trời xanh mây tạnh

Mấy ngày đường phong cảnh vấn vương

Xa thày bè bạn học đường

Bâng khuâng tư lự nhớ thương nghẹn ngào

 

Rồi bỗng thấy xôn xao bốn phía

Tiếng khóc than hồn vía chơi vơi

Dân lành tán loạn khắp nơi

Rừng xanh tản mác tả tơi áo quần

 

Tiên chặn hỏi thất thần sợ hãi

Một bà già van lạy xin tha

Ở đây tướng cướp lâu la

Tên là Đỗ Dự hiệu là Phong Lai

 

Rất hung hãn Sơn Đài lập trại

Vẫn thường hay con gái bắt đi

Cướp đi chẳng xót thứ chi

Hai cô thiếu nữ xuân thì chẳng buông

 

Giữ kiệu hoa sã suồng dâm tặc

Con nhà ai vóc ngọc mình vàng

Dung nhan kiều diễm đoan trang

Uổng thay thục nữ phũ phàng tuổi xuân

 

*Nguyên tác: Truyện Lục Vân Tiên

9.2.2019 Lu Hà

 

 

 

 

 

Trung Hiếu Nghĩa Hiệp

cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 3

 

Giận lôi đình phi thân băng tới

Lũ chuột dơi chống chọi được sao?

Từng cây thịt đổ lăn nhào

Phong Lai trợn mắt thét gào hỏa xung

 

Quây bốn mặt bít bùng gươm giáo

Lục Vân Tiên đại náo cuồng phong

Khác nào tướng Triệu Tử Long

Chỉ nam đánh bắc phá vòng vây chơi

 

Bầy thảo khấu tả tơi khiếp sợ

Đỗ Dự liều chống đỡ mấy chiêu

Lang nha bổng đã liêu xiêu

Lạc hồn phách tán bóng chiều điêu linh

 

Không kịp ngáp thất kinh dư đẳng

Chủ trại nay mất mạng giữa đàng

Chắp tay van lạy xin chàng

Cải tà quy chính xóm làng bình an

 

Đại trượng phu dẹp tan thảo khấu

Mấy bước chân xe dấu gì đây

Phải chăng vàng bạc chất đầy

Bên trong nức nở thơ ngây nõn nường

 

Thiếp chẳng may giữa đường găp nạn

Lại gặp trang hảo hán anh hùng

Một mình xông xáo vẫy vùng

Công ơn ngậm đá tận cùng biển khơi

 

Thân tinh vệ trọn đời ghi nhớ

Tiên động lòng ngồi đó chớ ra

Nàng là phận gái khiêu sa

Còn tôi trai tráng thói nhà phỉ phong

 

Giòng nho giáo kỷ cương phép tắc

Mới ra tay trừ giặc giúp dân

Giữa đường thấy kẻ bất nhân

Hai nàng chủ tớ dấn thân hiểm nghèo

 

Xin cho biết tên theo nguyên quán

Tôi nóng lòng thời hạn đường xa

Thưa rằng: Gọi Kiều Nguyệt Nga

Người này tỳ nữ tên là Kim Liên

 

Quê ở quận Tây Xuyên trù phú

Phụ thân làm tri phủ Hà Khê

Sai quân đón rước thiếp về

Cả nhà xum họp liệu bề nghi gia

 

Thư đã đọc cội già mong nhớ

Phận làm con tuân thủ lời cha

Dẫu cho lầy lội đường xa

Ghập ghềnh vó ngựa quan hà dặm băng

 

Nay thấy chuyện sẵn sàng tương trợ

Đấng trượng phu chẳng sợ hiểm nguy

Hoàng hôn thong thả tà huy

Xin cho tiện thiếp lạy quỳ tạ ơn

 

Phận liễu đào chập chờn cánh gió

Miền Hà Khê qua đó cũng gần

Để cho cha thiếp báo ân

Phỉ lòng tri ngộ muôn phần ước ao

 

Chàng là bậc anh hào thượng võ

Mới cười to nàng chớ muộn phiền

Bất bình thấy chuyện đương nhiên

Ra tay cứu nạn thế thiên đạo hành

 

Tên họ thiếp tính danh đã rõ

Còn riêng chàng người ở đâu ta?

Đông Thành sinh quán mẹ cha

Thuộc giòng họ Lục gọi là Vân Tiên

 

Hào kiệt gặp thuyền quyên thục nữ

Kiều Nguyệt Nga tư lự rút trâm

Hôm nay sơ ngộ tri âm

Phải đâu gắn bó sắt cầm làm tin

 

Lục Vân Tiên chẳng nhìn quay mặt

Kiều Nguyệt Nga dè dặt thiết tha

Ngây thơ thi vị nết na

Thiếp chưa nói hết chàng thà làm ngơ

 

*Nguyên tác: Truyện Lục Vân Tiên

9.2.2019 Lu Hà

 

 

 

 

Trung Hiếu Nghĩa Hiệp

cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 4

 

Chỉ là của vẩn vơ kiểu cách

Sánh làm sao khí phách anh hùng

Tặng trâm thiếp cũng thẹn thùng

Khinh tài trọng nghĩa chập chùng biển khơi

 

Phàm những bậc chọc trời khuấy nước

Tiền bạc như sợi bấc lông hồng

Sả thân sóng gió tang bồng

Chẳng mong đền đáp kể công với người

 

Phận nữ nhi nhỏ nhoi mềm yếu

Nợ ân tình lo liệu làm sao

Từ nơi khuê các song đào

Lại càng ngưỡng mộ anh hào trần ai

 

Nên thiếp mới làm bài thơ tặng

Mới xuống tay bút thắng năm vần

Tám câu xao xuyến tần ngần

Vân Tiên cảm động văn nhân tuyệt vời

 

Tạ Đạo Uẩn sinh thời đời Tấn

Với Từ Phi học vấn kém chi

Lời thơ ý tứ lạ kỳ

Mênh mông biển cả lâm ly trữ tình

 

Vân Tiên họa lung linh ánh nguyệt

Mai điểu càng da diết xốn xang

Có câu tức cảnh sẵn sàng

Xem thơ hiểu ý thiếp chàng ngẩn ngơ

 

Đêm trăng sáng bên bờ suối nước

Tạm nghỉ ngơi rạo rực lửa hồng

Ngàn sao lấp lánh xa trông

Uyên ương phấp phới trên sông Ngân Hà

 

Chàng có biết Nguyệt Nga ưu ái

Đã thầm yêu trộm cái duyên tình

Ngưu Lang Chức Nữ vô hình

Trời cao Nguyệt Lão thiên đình xe tơ

 

Nỗi sầu riêng thẫn thờ khó tả

Phút chia tay vàng đá đôi nơi

Nguyệt Nga chẳng nói nên lời

Mặt buồn vời vợi lệ rơi đôi hàng

 

Lục Vân Tiên dùng dằng chẳng nỡ

Đường về quê thi cử đợi mình

Muốn lo trọn việc gia đình

Nguyệt Nga bịn rịn bình minh nhạt nhòa

 

Thôi đành vậy một tòa hương sắc

Bướm hoa sầu ngơ ngác dãi dề

Bánh xe lăn nẻo Hà Khê

Bon qua dấu thỏ dường dê gập ghềnh

 

Nghe vượn hú buồn tênh non nước

Vái trời sao cho được vuông tròn

Đồi thông chim hót véo von

Trăm năm thề nguyện lòng son với chàng

 

Rồi sừng sững phủ đàng trước mặt

Kiều Công mừng vội dắt tay con

Nguyệt Nga rầu rĩ héo hon

Sinh nghi ông hỏi vẫn còn việc chi ?

 

*Nguyên tác: Truyện Lục Vân Tiên

10.2.2019 Lu Hà

 

 

 

 

Trung Hiếu Nghĩa Hiệp

cảm xúc thơ Nguyễn Đình Chiểu bài 5

 

Kiều Nguyệt Nga tức thì thưa chuyện

Cuộc phong ba xui kiến giữa đàng

Có người họ Lục cứu nàng

Ra tay đánh cướp một trang anh hào

 

Thân bồ liễu phấn đào khuê các

Lục Vân Tiên hồng hạc bay cao

Đông Thành tưởng nhớ khát khao

Kiều Công nghe vậy lẽ nào bỏ qua

 

Khuyên con gái chớ mua sầu não

Cha sai quân kíp báo cho chàng

Thong dong yến tiệc huy hoàng

Tri ân tráng sĩ muộn màng gì đâu

 

Kiều Nguyệt Nga cúi đầu lạy tạ

Nhờ cậy cha vàng đá sắt cầm

Ngọn đèn leo lắt âm thầm

Hậu đường trống điểm nghe tầm canh ba

 

Bước lên gác tiếng gà xao xác

Dạo đình hoa bất giác thở dài

Lòng riêng vẫn chắng nguôi ngoai

Tây lầu cô quạnh u hoài vầng trăng

 

Trời cao thẳm xích thằng thầm nguyện

Nỡ để ai mang phiến tương sầu

Kim ô thương cảm bắc cầu

Trở vào nghiên bút khơi dầu vẽ tranh

 

Bàn tay nàng phóng thành bức họa

Lục Vân Tiên sáng lóa hào quang

Oai phong dũng mãnh giữa đàng

Truyền thần hình tượng một trang anh hùng

 

Dù núi sông chập chùng biển cả

Nặng ân tình lòng dạ nhuốm sầu

Quản chi mưa nắng dãi dầu

Lương duyên kỳ ngộ ngàn dâu xanh rờn

 

Buồn rười rượu mang đờn ra gảy

Ngọn lửa lòng bốc cháy tâm can

Mạch tương thấm áo ướt tràn

Ngoài sân giun dế canh tàn ngân vang

 

Lục Vân Tiên thênh thang  tráng khí

Gặp một người kỳ dị bên đàng

Nghỉ chân quán nước ngỡ ngàng

Ai hay tương ngộ hai chàng kết giao

 

Hớn Minh bậc anh hào thượng võ

Tự Ô mi sáng tỏ ngọn ngành

Cùng nhau kết nghĩa chân thành

Bên ngôi miếu cổ trời xanh nguyện thề

 

Chú tiểu đồng đứng kề bên cạnh

Chứng giám cho một cảnh tương phùng

Anh hùng gặp kẻ anh hùng

Khác ngày sinh nguyện chết cùng bên nhau

 

Vì giang san kẻ sau người trước

Tạm chia tay trên bước trần ai

Kinh thành sĩ tử gót hài

Hẹn ngày tái ngộ đọ tài thấp cao

 

Trường thi đấu anh hào quyền cước

Cả môn văn thao lược trạng nguyên

Thám hoa bảng nhãn ưu tiên

Cử nhân nô nức mọi miền ứng thi

 

*Nguyên tác: Truyện Lục Vân Tiên

11.2.2019 Lu Hà

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét